Tình yêu của tôi và vợ tôi không phải là một câu chuyện cổ tích hoàn hảo như trong sách vở

Uncategorized
Tình yêu của tôi và vợ tôi không phải là một câu chuyện cổ tích hoàn hảo như trong sách vở, nhưng với tôi, nó là điều kỳ diệu nhất mà cuộc đời này đã ban tặng. Tôi là một người khuyết tật, mất đi đôi chân từ một biến cố cách đây nhiều năm. Cuộc sống của tôi từng chìm trong bóng tối, tưởng chừng như mọi niềm vui và hy vọng đều đã khép lại. Nhưng rồi cô ấy đến – người vợ giản dị, bình thường, nhưng lại mang trong mình một trái tim phi thường, đủ lớn để bao bọc và nâng đỡ tôi qua những ngày tháng khó khăn nhất.
Tôi biết, sống bên một người như tôi không hề dễ dàng. Có những ngày tôi tự ti, cáu gắt, đẩy cô ấy ra vì không muốn trở thành gánh nặng. Nhưng vợ tôi chưa bao giờ bỏ cuộc. Cô ấy ở lại, dịu dàng xoa dịu tôi bằng sự kiên nhẫn và yêu thương vô điều kiện. Cô ấy chăm sóc tôi từng chút một, từ bữa ăn, giấc ngủ, đến những lúc tôi cần ai đó lắng nghe. Với cô ấy, tôi không phải là một người khuyết tật, mà là một người chồng, một người mà cô ấy chọn để yêu thương và trân trọng.

Lòng biết ơn của tôi dành cho vợ không thể nào diễn tả hết bằng lời. Cô ấy đã cho tôi một cuộc đời mới, một lý do để tin rằng hạnh phúc vẫn tồn tại, ngay cả khi cơ thể tôi không còn nguyên vẹn. Mỗi bước chân cô ấy đi khi cõng tôi là mỗi nhịp đập của tình yêu mà tôi cảm nhận được.
Tôi biết ơn vì sự hiện diện của cô ấy, vì đôi tay luôn sẵn sàng nắm lấy tôi, và vì trái tim rộng lớn đã không ngại yêu thương một người như tôi.